Nhận định, soi kèo Al

Thời sự 2025-02-01 00:56:45 52629
ậnđịnhsoikèlịch thi đấu u20 việt nam   Nguyễn Quang Hải - 26/01/2025 09:52  Nhận định bóng đá giải khác
本文地址:http://game.tour-time.com/html/%C2%A0%C2%A0%20Nguy%E1%BB%85n%20Quang%20H%E1%BA%A3i%20-%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%2027/10/2023%2008:56%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%C2%A0Nh%E1%BA%ADn%20%C4%91%E1%BB%8Bnh%20b%C3%B3ng%20%C4%91%C3%A1%20gi%E1%BA%A3i%20kh%C3%A1c
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Al Ain vs Al Safa, 20h00 ngày 27/1: Tin vào chủ nhà

Nhận định, soi kèo Havadar SC vs Zob Ahan Esfahan, 19h30 ngày 27/1: Chủ nhà chìm sâu

Các quan chức Lebanon cho biết, khoảng 2.750 tấn amoni nitrat, hóa chất được dùng phổ biến làm phân bón nhưng có khả năng sử dụng như thành phần chế tạo bom, đã gây ra vụ nổ rung chuyển Beirut chiều 4/8 (theo giờ địa phương). Sự cố đã phá hủy một khu vực rộng lớn ở cảng, biến nhiều tòa nhà thành đống đổ nát, giết chết ít nhất 135 người và gây thương tích cho 5.000 nạn nhân khác.

{keywords}
Cảnh đổ nát sau vụ nổ rung chuyển cảng Beirut chiều 4/8. Ảnh: CNN

Cảnh sát đã bắt giữ nhiều thành viên ban quản lý cảng, trong khi nhà chức trách xúc tiến điều tra nguyên nhân sự cố, đặc biệt là các nghi vấn lô hàng amoni nitrat không được bảo quản đúng cách và an toàn tại kho. Nguồn gốc của lô hàng cũng là điều đang thu hút sự chú ý của đông đảo dư luận.

Báo RT trích dẫn tuyên bố của Hội đồng quốc phòng tối cao Lebanon xác nhận, toàn bộ số amoni nitrat nói trên là lô hàng tịch thu từ tàu nước ngoài MV Rhosus. Tàu này đến cảng Beirut vào tháng 9/2013, do gặp trục trặc kỹ thuật trên đường đến Mozambique và cuối cùng đã bị cấm tiếp tục cuộc hành trình đó. Kết quả tìm hiểu kỹ lưỡng hơn về lịch sử con tàu hé lộ phương tiện này thực sự từng là "thảm họa trôi nổi trên biển".

Con tàu bê bối

Theo chuyên trang theo dõi hoạt động hàng hải MarineTraffic, tàu MV Rhosus được chế tạo năm 1986 và đã trải qua nhiều đời chủ. Tàu được sang nhượng cho Teto Shipping, một công ty đăng ký hoạt động ở quần đảo Marshall và thuộc sở hữu của Igor Grechushkin, doanh nhân gốc Nga định cư tại Cyprus vào năm 2012, tức là chỉ khoảng một năm trước khi bị nhà chức trách Lebanon bắt giữ tại cảng Beirut. Bản thân Teto Shipping cũng được thành lập cùng năm và MV Rhosus dường như là tàu duy nhất của công ty này.

{keywords}
Tàu MV Rhosus khi còn hoạt động trên biển. Ảnh: MarineTraffic

Tàu MV Rhosus treo cờ Moldova khi hoạt động và có thủy thủ đoàn gồm chủ yếu là người Nga và Ukraina. Những thông điệp họ để lại trên các diễn đàn bằng tiếng Nga từ năm 2012 hé lộ điều kiện làm việc ác mộng ngay từ khi họ mới được nhận vào làm trên tàu. Các vấn đề về cơ sở vật chất tồi tàn, mức lương cực thấp và thu nhập bị giữ lại liên tục được đề cập đến trong các tin chia sẻ, chủ yếu nhằm cảnh báo cho các đồng nghiệp cân nhắc khi ký hợp đồng với công ty.

"Những ai làm việc trên tàu MV Rhosus cần được phong danh hiệu anh hùng", một thủy thủ viết. Một đồng nghiệp của anh chia sẻ thêm, tàu không hề có kho lạnh để lưu trữ thực phẩm và ngay cả cabin dành cho chủ tàu cũng không có buồng vệ sinh khép kín.

Báo RT đã liên lạc với một cựu nhân viên của công ty Teto Shipping, người từng phục vụ trên tàu MV Rhosus và những lời kể của nhân chứng này trùng khớp với các thông điệp do thủy thủ đoàn chia sẻ trên mạng.

{keywords}
Ảnh: RT

Semyon Nikolenko, người được thuê đảm nhiệm vai trò kỹ sư điện cho thủy thủ đoàn MV Rhosus năm 2012 nói, cả con tàu và cách quản lý của công ty điều hành đều "không tốt". Nikolenko cáo buộc doanh nhân Grechushkin là người "ranh mãnh" và không giữ lời hứa.

Đáng báo động hơn, con tàu gặp rất nhiều vấn đề kỹ thuật, kể cả hệ thống radar bị trục trặc và sự cố với động cơ chính. Tàu thường xuyên bị kiểm tra ở các cảng của châu Âu, liên tục bị phê phán và bắt giữ vì không đảm bảo an toàn vận hành.

Theo lời Nikolenko, công ty Teto Shipping thường tìm cách giải quyết mọi vấn đề với các nhà quản lý cảng thông qua hối lộ, thay vì sửa chữa triệt để các thiếu sót. Ngay trước khi đến Beirut, tàu MV Rhosus từng bị bắt giữ 2 tuần ở Seville, Tây Ban Nha, nơi nhà chức trách buộc công ty chủ quản phải lắp đặt một máy phát điện dự phòng do chỉ có một trong các hệ thống điện của tàu còn hoạt động được. Nikolenko làm tổng cộng 7 tháng trên MV Rhosus, rồi xin nghỉ việc trước khi tàu đến cảng Beirut.

Hành trình tồi tệ

Năm 2013, MV Rhosus nhận 2.750 tấn amoni nitrat ở cảng Batumi của Grudia và dự kiến chuyển toàn bộ lô hàng tới Mozambique. Tuy nhiên, sau khi các quan chức thuộc Hội đồng quản lý cảng quốc gia Lebanon, thành viên Tổ chức Hàng hải quốc tế (IMO) phát hiện các vấn đề kỹ thuật, tàu đã bị cấm rời khỏi cảng Beirut.

Vào thời điểm đó, thủy thủ đoàn đã bị cắt giảm quy mô đến mức tối thiểu do "tính chất nguy hiểm" của hàng hóa trên tàu. Một bản tóm tắt pháp lý năm 2015 do công ty luật Baroudi & Các cộng sự của Lebanon soạn thảo cho thấy, con tàu sau đó gần như đã bị cả chủ sở hữu người Nga (doanh nhân tuyên bố phá sản) và các chủ hàng bỏ rơi.

Thuyền trưởng và 4 thành viên khác của thủy thủ đoàn bị bắt giam tại Beirut và phải trải qua 11 tháng ở đó trước khi họ được phép trở về quê hương. Thuyền trưởng Boris Prokoshev đã đệ đơn kiện chủ tàu vào năm 2014, trong đó ông tố cáo rằng bản thân và các thủy thủ đã bị bỏ rơi ở Beirut mà không có lương và thức ăn.

Theo ông Prokoshev, tàu bị nhà chức trách Lebanon bắt giữ vì không trả phí neo đậu tại cảng. Ông tin động thái này là vô ích khi không ai đứng ra nhận hàng hay tàu nữa.

Công ty luật Baroudi & Các cộng sự cho biết thêm, toàn bộ lô hàng hóa chất nguy hiểm đã được di dời lên một nhà kho tại cảng và vẫn ở đó suốt 6 năm qua. Còn về số phận MV Rhosus, theo trang Marinetraffic, tàu có thể đã bị chìm rất lâu trước khi vụ nổ chiều 4/8 xảy ra do đã bị thủng trên thân từ trước đó.

Các tài liệu do CNN thu thập được hé lộ, Badri Daher, Giám đốc Hải quan Lebanon và người tiền nhiệm Chafic Merhi đã nhiều lần gửi cảnh báo đến chính phủ về "mối đe dọa cực điểm" từ việc lưu trữ tại cảng Beirut lô hàng amoni nitrat lớn thu giữ từ tàu MV Rhosus. Song, các đề xuất giải quyết của họ không được chấp nhận.

Nhà chức trách Lebanon vẫn đang gấp rút điều tra sự việc. Tuy nhiên, các nguồn thạo tin cho hay, tia lửa hàn trong quá trình sửa chữa nhà kho nhiều khả năng là thủ phạm gây cháy số hóa chất, dẫn đến vụ nổ kinh hoàng.

Tuấn Anh 

Thảm cảnh kinh hoàng sau vụ nổ rung chuyển thủ đô Lebanon

Thảm cảnh kinh hoàng sau vụ nổ rung chuyển thủ đô Lebanon

Hội Chữ thập đỏ Lebanon cho biết, hiện đã có ít nhất 100 người chết và hơn 4.000 người khác bị thương sau các vụ nổ rung chuyển thủ đô Beirut chiều 4/8.

">

Ly kỳ nguồn gốc lô hàng gây nổ rung chuyển Beirut

Tiếc nuối và hai từ "giá như"

Do nghi ngờ học sinh mang thuốc lá điện tử vào trường, một giám thị ở Trường Phổ thông dân lập Hermann Gmeiner (Gò Vấp, TP.HCM) đã yêu cầu 8 nam sinh cởi đồ để kiểm tra.

Sự việc gây xôn xao dư luận, thầy giám thị nhận khuyết điểm và chủ động xin nghỉ việc.

Học sinh Trường Phổ thông dân lập Hermann Gmeiner (Ảnh: FB nhà trường)

Sự việc cũng khiến bà Võ Thị Lan Hương - Hiệu phó phụ trách trường, đã phải bật khóc. Bà Hương khóc vì hơn 30 năm xây dựng, uy tín của nhà trường trong phút chốc bỗng tan tành.

Bà cũng buồn cho một giáo viên trẻ vừa ra trường làm việc rất tốt nhưng quá non kinh nghiệm, cách xử lý nóng vội. Bà cảm thấy tiếc nuối cho người thầy này trong phút chốc không kiểm soát được cơn nóng giận, đã phải nhận bài học cay đắng, đau đớn khi mới bước chân vào nghề.

“Thầy giáo trẻ lắm, sinh năm 1999. Thường ngày, thầy là một người có trách nhiệm và nhiệt tình trong công việc. Khi làm việc với Ban giám hiệu trường, thầy giáo khóc rất nhiều. Thầy sẽ rút được kinh nghiệm từ sự việc đáng buồn này”- bà Hương chia sẻ với PV VietNamNet.

Bản thân bà cũng tiếc nuối vì: “Giá như hôm đó, tôi ở trường chắc chắn sẽ không xảy ra câu chuyện trên”.

Bài học nào cho giám thị?

Cách làm của giám thị Trường phổ thông dân lập Hermann Gmeiner là chưa khoa học và đúng tính chất sư phạm là nhận định của nhiều độc giả báo VietNamNet.

Người đọc DoVanKhoa bình luận: “Người ta thường nói: “Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò”. Vì vậy, để quản lý các em cũng cần tuân thủ quy định, pháp luật. Đối với giáo viên, quyền hạn đã ghi rõ trong Luật Giáo dục, không nên có những hành vi vượt quá giới hạn làm tổn thương con trẻ. Nếu các cháu cố tình vi phạm, nhà trường nên lập biên bản và báo cáo cấp trên đồng thời nhờ cơ quan chức năng xử lý theo luật hiện hành”.

Một số độc giả khác cũng đồng tình với nhận định cách làm của giám thị là chưa phù hợp trong môi trường giáo dục. Độc giả Mạnh Cường Nguyễn nhìn nhận: “Không có bất cứ lý do nào có thể biện minh cho hành động và cách hành xử lý trên. Vì vậy cần kỷ luật để răn đe, còn các em học sinh sai tới đâu xem xét và xử lý tới đó”.

Tuy nhiên, cũng không ít độc giả có cái nhìn cảm thông với giám thị trên. Độc giả Đức Nguyễn cho rằng: “Cách kiểm tra chưa có tiền lệ này của thầy giám thị quả thật “táo bạo”. Tuy nhiên, nếu xét thấy không có hành vi nào xâm phạm thân thể học sinh, nên yêu cầu giám thị này làm kiểm điểm. Với các học sinh trong vụ này, nhà trường cũng cần tìm hiểu thấu đáo tại sao bị thầy giám thị yêu cầu cởi quần áo”.

Nhiều độc giả đồng tình với giám thị khi một số học sinh ngày nay đang dính vào các tệ nạn, trong đó có việc hút thuốc lá. 

“Đồ hút thuốc lá điện tử rất nhỏ gọn nếu không kiểm tra kỹ sẽ không thể phát hiện các học sinh đang giấu trong người”, một độc giả viết. 

“Dù có hơi phản giáo dục nhưng là biện pháp mạnh cần thiết. Thuốc lá điện tử có chất gây nghiện như ma túy. Nhà nào có con bị nghiện mới thấy cảm ơn thầy giáo vô cùng”.

“Với các học sinh hút thuốc lá điện tử, nếu không làm mạnh tay sẽ không thể ngăn chặn, như thế còn nguy hiểm hơn cho tương lai các cháu và gia đình. Tôi ủng hộ thầy giám thị", một người đọc khác đồng tình. 

Độc giả LuongMinhDung cũng khẳng định: “Thuốc lá điện tử nguy hiểm hơn nhiều so với thuốc lá thông thường vì tinh dầu có thể chứa ma túy. Nhà trường cần giám sát nghiêm ngặt. Nhà đã từng có con hút thuốc lá điện tử như bị nghiện, trầm cảm nên tôi mong trường cứ thật nghiêm khắc”.

Còn theo độc giả Thế Hùng: “Chỉ có thầy cô trong cuộc mới hiểu được những gì đang trải qua. Những người ở ngoài cứ nói phải làm thế này, làm thế nọ. Khi xử lí học sinh là sự việc đã đến cùng rồi vì trước đó các giáo viên đã nhắc nhở rất nhiều. 

Có nhiều học sinh dù sử dụng điện thoại trong lớp, thầy cô bắt được, những vẫn "trương gân trương cổ" chối bay chối biến. Nhưng hễ giáo viên xử lý là lấy quyền con người ra để bao biện, phản công. Các em đâu có chịu nhận lỗi về mình dù đã vi phạm nội quy, quy định của nhà trường.

Cứ tuyên truyền giáo dục tích cực nhưng học sinh bây giờ nếu chỉ nói nhẹ không bao giờ nghe. Nếu nói nhẹ nhàng mà nghe, giáo viên cần gì căng thẳng? Thầy cô giáo nào đang mắng học sinh chứng tỏ họ đang quan tâm, lo lắng. Giáo viên để mặc kệ thì hậu quả các em và gia đình phải gánh chịu”.

Độc giả Hòa Bình R-O-K để lại bình luận: “Bây giờ hễ động tới học sinh là giáo viên bị vùi dập. Thế nên có những giáo viên không thèm để ý tới học sinh, chỉ biết dạy theo giáo trình là hoàn thành nhiệm vụ còn lại học sinh tự lo.

Vì vậy mới có những học sinh mang chất kích thích đến lớp học, mang cả bụng bầu đến lớp, mang dao mã tấu đến trường...”. 

Hiệu phó ở TP.HCM bật khóc vì vụ giám thị yêu cầu học sinh tự lột đồ

Hiệu phó ở TP.HCM bật khóc vì vụ giám thị yêu cầu học sinh tự lột đồ

Bà Võ Thị Lan Hương - Phó Hiệu trưởng phụ trách Trường Phổ thông dân lập Hermann Gmeiner (Gò Vấp, TP.HCM), đã bật khóc khi trao đổi với VietNamNet về việc một giám thị của trường có hành vi phản giáo dục.">

Vụ giám thị yêu cầu học sinh cởi đồ: Đằng sau tiếng khóc của cô hiệu phó

Hơn 1 tuần sau khi xảy ra vụ nữ sinh lớp 10 ở Nghệ An tự tử nghi bạo lực học đường, dư luận vẫn đang chờ đợi kết quả điều tra cuối cùng từ phía cơ quan chức năng. 

Nhưng câu chuyện bạo lực học đường như vết thương, một lần nữa, lại nhức nhối. 

Không riêng gì Việt Nam, tình trạng bạo lực học đường đã và đang diễn ra khắp thế giới và ở tất cả các bậc học. Hành vi bạo lực không chỉ về thể chất mà còn là bạo lực tinh thần như đe dọa, vu khống, tẩy chay, xa lánh… 

Các nghiên cứu cho biết, trên phạm vi toàn cầu, cứ 3 học sinh trong độ tuổi từ 13-15, có hơn 1 em từng bị bắt nạt. Tỉ lệ học sinh tham gia đánh nhau cũng gần như vậy. Cứ 10 sinh viên tại 39 quốc gia công nghiệp, có 3 em thừa nhận đã từng bắt nạt bạn.

Số liệu của Plan International và Trung tâm nghiên cứu quốc tế về phụ nữ (ICRW) khảo sát ở 5 quốc gia gồm Campuchia, Việt Nam, Indonesia, Pakistan và Nepal cho thấy, cứ 10 học sinh có 7 em từng bị bạo lực học đường. Quốc gia có số học sinh bị bạo lực cao nhất là Indonesia (84%); thấp nhất là Pakistan với 43%.

Theo số liệu được Bộ GD-ĐT đưa ra gần đây, trong một năm học, toàn quốc xảy ra gần 1.600 vụ việc học sinh đánh nhau ở trong và ngoài trường học. Tính trung bình có 5 vụ bạo lực/ngày. Cứ hơn 11.000 học sinh thì có một em bị buộc thôi học vì bạo lực học đường... 

15, 20 năm về trước, chúng ta từng thảng thốt trước tình trạng học sinh ở Nhật Bản, Hàn Quốc trầm cảm, tự tử vì bạo lực học đường, vì học tập căng thẳng, sức ép của nhịp sống công nghiệp… Nhưng rồi chúng ta đã làm gì để những cảnh tượng đau lòng ấy không xảy ra với con em mình?

Qua nhiều năm với rất nhiều cuộc phát động, hô hào, bệnh thành tích trong giáo dục vẫn chưa được khắc phục. Sức ép học hành thi cử, gánh nặng trách nhiệm, danh tiếng cho gia đình đã khiến không ít học sinh căng thẳng, bí bách, tình trạng bạo lực học đường cũng ngày càng trầm trọng hơn. 

Nhiều vụ học sinh, sinh viên tự tử xảy ra trong thời gian qua như những vết dao cứa vào da thịt những người làm cha làm mẹ, là nỗi ám ảnh với xã hội. 

Trong khi đó, việc xử lý bạo lực học đường thường là phạt học sinh và giảng hòa các bên mà ít đi sâu tìm hiểu nguyên nhân từng vụ việc cụ thể. Cách làm qua loa như "giấu bụi dưới thảm" ấy, chẳng những không giải quyết được ngọn ngành vấn đề mà còn khiến tình hình trở nên tồi tệ hơn. 

Để giải quyết tình trạng này, các chuyên gia cho rằng, rất cần sự đồng cảm, chia sẻ cởi mở của cha mẹ, thầy cô. Để các em tin rằng, bố mẹ, gia đình, thầy cô là nơi đáng để sẻ chia tất cả những rắc rối mình đang gặp phải và có thể trông cậy vào cách giải quyết của người lớn. 

Bằng trách nhiệm của mình, nhà trường, gia đình hãy lắng nghe, tìm hiểu đến ngọn nguồn sự việc để có cách ứng xử phù hợp. Có thể phải biết chấp nhận hy sinh cái tiểu tiết, tạm thời để giữ lấy cái lớn hơn, bền vững hơn. Thậm chí có thể chấp nhận dừng việc học tập một thời gian để con trẻ ổn định tâm lý, đảm bảo an toàn khi trở lại trường, thay vì cố cho con đến lớp để bằng bạn bằng bè mà bất chấp rủi ro.  

Hãy giúp con trẻ biết rằng, tất cả mọi vấn đề, dù khó nhất cũng đều có cách giải quyết và đừng bao giờ hành động một mình. Con cái là máu thịt của mẹ cha. Nỗi đau của con cũng là nỗi đau của cả gia đình. Hành động của con luôn mang đến những buồn vui, âu lo, đớn đau cho người khác.   

 Dù có học tập Hàn Quốc, Philipin, Australia hay Thụy Điển để xây dựng hẳn một bộ luật về phòng chống bạo lực học đường, có ngăn chặn được tình trạng này hay không, vẫn phụ thuộc chủ yếu vào cách ứng xử của người lớn. 

Không thể khoán trắng việc quản lý, giáo dục con em cho nhà trường; những thay đổi nhanh chóng về tâm sinh lý của học sinh... luôn cần sự quan tâm sẻ chia, uốn nắn của gia đình, người thân. 

Nâng cao tư duy phản biện, giá trị tự trọng cho học sinh để hạn chế hành vi bạo lực; tổ chức cho phụ huynh cùng tham gia các chương trình giáo dục kỹ năng giúp trẻ phòng vệ; Đưa các nhóm học sinh tham gia chương trình can thiệp tập trung có nguy cơ cao sử dụng bạo lực... được cho là những kinh nghiệm quốc tế mà Việt Nam nên học tập để xây dựng những giải pháp thiết thực hơn.

Phải giáo dục con trẻ trong một tập thể bao dung, chứ không phải là trừng phạt học sinh hư, học sinh có cá tính bằng cách cô lập. Để làm được điều đó, nhà sư phạm – gồm cả cha mẹ, phải là người gieo mầm và đặt những viên gạch đầu tiên để con trẻ bước tới, nếu không muốn tiếp tục chứng kiến những nỗi đau đến với con cái, học sinh của mình. 

Vân Thiêng 

'Sự im lặng của bầy cừu': Người ngoài cuộc của vụ bạo lực học đường có vô can?

'Sự im lặng của bầy cừu': Người ngoài cuộc của vụ bạo lực học đường có vô can?

Trong khi người ta thường chỉ chú ý nhiều đến kẻ bắt nạt và nạn nhân, vai trò của những người ngoài cuộc trong các vụ bạo lực học đường thường bị bỏ qua.">

Bạo lực học đường chưa chấm dứt: Do cách xử lý qua loa 'giấu bụi dưới thảm'

友情链接